Đút cu vào lồn con ghệ múp đít khủng

Ðấy là nguyên do đưa Moore đến Benchurch. Cậu tìm thấy một nơi, và rồi mua vé đi đến đấy. “Tôi không nghĩ thế,” Moore nói. Cậu đặt nó ở chỗ để có thể chiếu sáng phần bên phải bức tường bên cạnh lò sưởi. Cậu tìm thấy một nơi, và rồi mua vé đi đến đấy. Sau đó mặt cậu trở nên trắng bệch. “Tôi không nghĩ thế,” Moore nói. “Tôi thật sự xin lỗi đã làm cậu lo lắng. Gặp cậu sáng mai.”
“Thật tuyệt vời !” Moore nói thầm khi thưởng thức món ăn hấp dẫn của bà Dempster. Bà Wood và bà Dempster bắt đầu dọn dẹp các thứ. Cậu thấy đấy, tôi cũng từng là sinh viên, vì thế tôi biết mình sẽ nên nói gì.”
Moore mỉm cười và bắt tay với bác sĩ Thornhill. Cậu cũng pha một bình trà. Bà ấy là bà Dempster, và dường như bà rất sẵn lòng và hồ hỡi khi phục vụ ông chủ mới. Bà nhờ tôi khuyên cậu vài lời. Sau đó, lần đầu tiên cậu chú ý đến lũ chuột đang làm ồn như thế nào. Tôi muốn xem chúng là cái gì.”
Một lần nữa Moore lại học suốt ngày thật vui vẻ trong công viên. Khi Moore kể xong câu chuyện thì bác sĩ THornhill trông rất trầm tư. Với một tiếng kêu chút chít đau đớn và sợ hãi, và một cái nhìn căm thù thật sự, nó chạy trở lại cái ghế và nhảy lên sợi dây chuông.