Ân ái cùng chị họ dâm đãng dưới quê mới lên

Y không ngừng xuýt xoa, ra chiều đau đớn lắm. Nàng dịu dàng ngả đầu ra sau, tựa hẳn vào ngực y, nói:
– Đào hoa tặc nào lại cả gan đụng vào phu nhân của Miêu đại hiệp nhỉ? Từng giọt ngọc lóng lánh nhỏ xuống từ tay của thiếu nữ. Nhưng đối với vị tướng công này, nàng vẫn muốn chống đối:
– Khi quân phạm thượng. Mùi vị này quá đỗi quen thuộc với nàng…
Đôi mày liễu giãn ra, nàng nhẹ nhàng nói:
– Lần nào cũng vậy, muội tưởng là sơn tặc chứ? Nàng thở dài, giọng lo lắng:
– Lúc nào cũng tự làm mình bị thương, hay là muội trói huynh ở trong nhà, không cho đi đâu hết. Hương hoa rừng nhẹ nhàng toả lan trong không khí, đưa hương dịu ngọt thấm vào đất trời. Tiểu Kiều lộ vẻ hốt hoảng, cánh tay vừa đưa lên thì đã bị y khóa chặt. Trong phút chốc, dưới lưng nàng là giường, trước mặt nàng là y. Thiếu nữ không hề hay biết, vẫn say mê ôm lấy dòng nước mát. Đau thật đấy. Nàng nằm gọn trong lòng y, tay nghịch nghịch mai tóc của y. Y hấp háy mắt:
– Ta cũng không hiểu nữa. Bỗng. Mái tóc đen nhánh của nàng như tan vào dòng nước, bồng bềnh trôi với lớp sóng nhẹ. Y kéo nàng sát vào người y hơn, mắt nhìn thẳng vào mắt nàng. Tiểu Kiều hạ tay xuống, hiểu ý của y nhưng nàng vẫn cố hỏi:
– Vậy huynh muốn gì?